Thứ Ba, 3 tháng 1, 2017

Vì em vẫn đang đi tìm anh, người con trai mà em thương nhưng chưa từng gặp mặt

Em vẫn luôn tin rằng anh sẽ là người cùng em đi qua từng cơn giông của ngả đời đầy bộn bề, nên anh hãy chờ em thêm một chút thời gian nữa nhé! Vì em vẫn đang đi tìm anh, người con trai mà em thương nhưng chưa từng gặp mặt.
Những ngày cuối năm, cái thời điểm tốt nhất để mà em có thể dọn dẹp lại đống ngổn ngang của một năm cũ, của những khoảng thời gian nhuốm đầy màu của ký ức hanh hao, thì em lại tự cho phép mình rời khỏi nơi chốn cũ để đến một thành phố mới, đến một nơi chốn ngập tràn của gió mùa đông buốt giá, không phải vì em quá mệt mỏi và muốn chạy trốn khỏi thực tại đầy nỗi buồn, mà để đi tìm anh, người mà em chưa từng gặp gỡ. Có lạ lẫm và tràn đầy nghịch lý không anh nhỉ?!


Anh này! Đông này, anh liệu có cô đơn như em không vậy? Liệu thành phố nơi anh đang sống có ồn ã và đầy nỗi bon chen, xô bồ hay không nhỉ? Em cũng không rõ đến bao giờ thì em sẽ tìm thấy anh, và em cũng không tưởng tượng nổi liệu ngày mai chúng mình có được hạnh phúc cùng nhau không nữa!
Em luôn tin rằng, duyên số sẽ đưa em và anh đến bên nhau vào một ngày nào đó của tương lai rực rỡ, và em vẫn luôn hy vọng anh sẽ là người sau cuối của quãng đời em, để em không còn phải một mình chông chênh, để em có thể được nhìn ánh cười đầy trìu mến nơi anh trong đôi mắt chẳng gợn chút mệt mỏi. Điều đó không quá khó phải không anh?


Chạy qua từng ấy quãng đời buồn bã, em hy vọng những tháng năm cuối cùng của đời mình, em sẽ được hạnh phúc cùng người đàn ông của đời mình. Chúng ta sẽ cùng nhau đi làm, và gặp lại nhau vào bữa tối tràn đầy yêu thương, mặc cho một ngày dài đầy nỗi phiền lo tưởng như quá đỗi chật chội trong yêu thương của anh và em.
Anh này! Em không cần anh phải là một cậu quý tử của một gia đình giàu có, dư thừa tiền bạc, hay có bề ngoài hào hoa, hấp dẫn, vì sau cùng thì những thứ hư ảo đó liệu sẽ lâu bền được bao lâu nếu như bên nhau chỉ gắn kết bởi vật chất và bề ngoài, những tồn tại chỉ đơn thuần kéo dài trong vài tích tắc của đời người. Em chỉ mong sao anh sẽ thương em, sẽ bao dung với cả quá khứ chẳng chút sạch trong. Rồi chúng ta sẽ êm đềm sống bên nhau giữa bình yên và ấm êm của cuộc đời thanh thản. Vậy có được không?

Từng tờ lịch đang nhanh chóng nhích sang một năm mới, đáng lẽ em phải hạnh phúc hoặc chí ít là hài lòng với những thành quả nhỏ nhoi em đã và đang đạt được. Nhưng, giờ này em lại thấy sao mà trống rỗng, sao mà mệt mỏi quá đỗi. Hay do cái lạnh của gió mùa đua nhau thổi về, nên cái cảm giác cần anh, cùng những hy vọng được gặp anh sớm hơn dự định lại được dịp chạy vội. Vì con người chúng ta luôn như vậy mà anh nhỉ?
Dù có kiên cường đến đâu, thì trong từng giây từng phút của tuổi trẻ vẫn mong ngóng một nửa sẽ bên mình vào mỗi ngày cuối tuần, để những ngày lễ không còn buồn tủi tự an ủi mình bằng vài món quà nhỏ nhoi, hay tệ hơn là bó gối nhìn lên bầu trời cao vợi để giấu đi những giọt nước mắt buồn tủi, chật vật vì cô đơn giữa hạnh phúc của bao người. Nếu như có anh bên cạnh, có lẽ em sẽ vui lên rất nhiều và lớn lao hơn biết đâu em có thể thay đổi cả hiện thực đáng chán.


Nếu như có được anh bên cạnh, có lẽ em sẽ có tất cả mọi niềm vui của cuộc đời xung quanh, những đêm khó ngủ em có thể cùng anh chia sẻ những suy ngẫm ngờ nghệch về những dấu trừ của cuộc đời em. Anh à? Một mùa đông nữa lại kéo về trên từng ngóc ngách nơi em đang tồn tại, từng ấy năm tháng đi qua, em cũng đã trải qua đủ vụn vỡ, đủ đớn đau của những mối tình chẳng dừng lại ở hạnh phúc mãi về sau.
Đến bây giờ, em vẫn cứ giữ cho mình một hy vọng nhỏ nhoi về anh - một nửa của đời mình đang ở đâu đó, và sẽ xuất hiện rồi nắm chặt tay em đi đến những trang sách cuối của cuộc đời này. Em không nhớ rõ đã bao lâu rồi em không yêu ai, cũng chẳng nhớ nổi một cái ôm của một người mang tên Người - thương ra làm sao?! Em chẳng thể nhẹ lòng để mà liều lĩnh với bất kỳ mối tình thoáng qua nào nữa. Bởi em mệt quá rồi, em chỉ muốn cho trái tim mình được dịp nghỉ ngơi sau từng ấy tháng năm vồn vã để tìm kiếm yêu thương.
Nhưng, em vẫn luôn tin rằng anh sẽ là người cùng em đi qua từng cơn giông của ngả đời đầy bộn bề, nên anh hãy chờ em thêm một chút thời gian nữa nhé! Vì em vẫn đang đi tìm anh, người con trai mà em thương nhưng chưa từng gặp mặt.
Nguồn: Cuộc sống phụ nữ

Không có nhận xét nào:
Write nhận xét