Cuộc đời không ai lúc nào cũng gặp toàn chuyện vui vẻ hay cuộc đời toàn là những niềm đau.
Có những ngày đẹp trời, ta thức dậy tràn ngập những điều hạnh phúc, nhưng cũng có một ngày lâng lâng, không muốn ra ngoài, không muốn gặp gỡ bất cứ một ai, cũng không biết mình sẽ phải làm gì, chỉ là lúc đó, ta cuộn mình trong chăn rồi khao khát tưởng tượng có một vòng tay rộng mở, một cái ôm siết chặt, để được lười biếng và nũng nịu một ngày thôi...
Thượng đế tạo ra Adam và Eva, sự sống
cần phải cân bằng, ngừoi đàn ông vững chãi, mạnh mẽ, sẵn sàng để bảo vệ
và chở che người con gái mong manh, yếu đuối. Đó chính là quy luật bất
biến, không thể nào thay đổi được... Thế sao giờ đây, con gái phải học
cách mạnh mẽ, tại sao có lúc chúng ta lại phải tự lau nước mắt, tự chữa
lành vết thương, tự đứng lên và trở nên kiên cường hơn, từ lúc nào chúng
ta đã không cần đến sự che chở của đàn ông nữa?
Do cuộc sống quá vội vã, quá khắc
nghiệt, đến nỗi chúng ta không có thời gian để dựa dẫm vào nhau, hay là
bởi vì, chúng ta đều trở nên mệt mỏi khi trong cuộc sống ta đã gặp phải
những người đàn ông làm chúng ta buồn nhiều hơn vui, đau khổ nhiều hơn
hạnh phúc và trái tim đã vô tình đau đớn, trở nên sợ hãi, không phải là
sợ hãi với cuộc sống xung quanh, mà thật ra chỉ là vấn đề muôn thuở:
tình yêu là gì chứ?
Học tập, công việc là vấn đề của bản
thân, áp lực, khó khăn đến cách mấy, thành công hay thất bại là do năng
lực, sự kiên trì của mỗi người, và điều đó không cần đến trái tim, chúng
ta chỉ cần một trái tim mạnh khoẻ để lao động, sẽ có ngày gặt hái được
kết quả mà ta đã có một chặng đường dài để đi. Thế nhưng tình yêu thì
không phải đơn giản như thế, không có một quy luật, không có một thời
gian cụ thể, có một ngày ta bỗng lướt qua, gặp gỡ để rồi mong muốn sẽ
cùng nhau đi hết cuộc đời, chúng ta vẽ nên bao nhiêu ước mơ, bao nhiêu
kế hoạch, bao nhiêu dự định trong tương lai sẽ không cô đơn, mong muốn
người ấy sẽ bên cạnh, là chổ dựa tinh thần vững chãi.
Những lúc cười một mình sẽ xuất hiện
nhiều hơn, đầu óc mơ màng, suy nghĩ nhiều hơn, cảm giác trông chờ, chờ
đợi, suy tư cũng dày đặc, và vô tình, trái tim phải làm việc cật lực vì
những lần gặp gỡ mang lại thật nhiều cảm xúc khác nhau. Vui vẻ, hạnh
phúc nếu gặp được nhân duyên, nhói đau, rã rời nếu gặp phải người không
thuộc về ta.
Sự mạnh mẽ trong tình yêu không phải
xuất phát từ cá tính, mà là do sự đau đớn tôi luyện ra, không phải ai ai
cũng hạnh phúc viên mãn đến cuối cuộc đời, đoạn đường chông chênh ta đã
vấp ngã một lần, trái tim sẽ đau rồi cảnh giác hơn, đến lần thứ hai trở
đi, nó sẽ dần chai sạn để bảo vệ chủ nhân của nó. Và thế là con gái đã
bắt đầu.... mạnh mẽ.
Mạnh mẽ cũng rất tốt, nhưng cả cuộc đời
chẳng lẽ ta sẽ không khóc, cả cuộc đời ta sẽ mỉm cười và lạnh lùng với
tình cảm? Không thể nào, con gái yếu đuối, muôn đời là vậy, chẳng qua họ
che giấu quá giỏi, họ cố gắng không để cho mọi người thấy được, trái
tim họ đã từng tổn thương tới mức nào...
Con gái ơi, đã bao giờ bạn cảm thấy ghen
tị khi nhìn thấy mọi người thật hạnh phúc khi mình lại lẻ loi, đã bao
giờ bạn đi đến giữa một nơi đông đúc náo nhiệt và lại thấy cô đơn đến
tận cùng, đã bao giờ bạn khóc hết nước mắt vì người đàn ông mà bạn yêu,
bạn nghĩ con người chỉ có thể lừa dối nhau một lần, thất bại một lần
trong tình cảm là quá đủ, mặc dù bạn đã cố gắng cẩn thận trong tình yêu
đến mức nào, nhưng lại một lần nữa bạn lại cảm thấy thất vọng, và tự nói
với mình rằng, tình yêu không bao giờ mang lại hạnh phúc cho bạn?
Đúng, đau đớn nào rồi cũng sẽ qua, nỗi
buồn nào rồi cũng vơi đi, vì thời gian là người bạn trung thành, nó
không xoá hẳn kí ức của ta về một ai đó, nhưng nó làm ta không thường
trực nhớ nhung, trách móc nữa, chỉ là bỗng chốc bâng quơ ta lại nghĩ về
mà thôi. Bạn mạnh mẽ lên nhiều lắm, sống không phải chỉ để yêu, đơn giản
là còn có công việc và quan trọng hơn là gia đình, thế nhưng, dù mạnh
mẽ đến đâu, thì cũng có một ngày, ta lại thèm thuồng cảm giác được chở
che, những ngày ẩm ương....
Con gái ai chẳng mơ mộng, nhiều hay ít
mà thôi, trong tình yêu ai chẳng mong mình sẽ gặp một người đàn ông tốt,
thế nhưng cuộc đời họ bỗng nhiên lại xuất hiện nhiều kẻ xấu, họ vô tình
gặp được, vô tình mang lòng cảm mến, đừng nói nắm được thì buông được,
cầm lên được thì bỏ xuống được, vì nếu bạn điều khiển lí trí dễ dàng như
vậy, thì đó không phải là tình yêu, tình yêu là thứ gì đó khủng khiếp
lắm, đó chính là lí do mà cha mẹ nào, người lớn nào cũng khuyên nhủ ta "
con ơi, đừng vội mà yêu sớm".
Làm gì có cuộc chia tay nào mà cả hai
cùng cười, cùng đồng ý trong vui vẻ và không trách móc lẫn nhau. Thứ
đáng sợ nhất trong tình yêu là sự giả dối, giả dối là thứ xấu xa, làm
tổn thương con người nhiều nhất và nó là vết thương mãi mãi không chữa
được. Con gái sau khi tổn thương mà đứng lên được, sẽ trở nên mạnh mẽ
cực kì, mạnh mẽ đến nỗi, họ khó chịu đến mức nào, cũng không bao giờ mọi
người biết được, nhưng họ thật đáng thương, vì đã chịu đựng sự đau đớn
nhân lên gấp bội.
Sống tự lập rất tốt, thoải mái vui chơi
với bạn bè, ấm êm bên gia đình, không phải suy nghĩ gì nhiều về một
người đàn ông khác, chúng ta có tình bạn, có tình thương và không có thứ
tình yêu mà nó mang lại nhiều thử thách và nguy hiểm nữa...
Nói thì hay lắm, nhưng đã là quy luật
thì làm sao mà thay đổi được, một ngày tâm trạng cực kì tồi tệ, không
buồn mở miệng thì biết phải như thế nào, cô đơn lắm, lạc lõng lắm nhiều
lắm. Chúng ta chỉ mong làm sao cho chóng qua, làm sao tâm trạng lại trở
nên bình thường, làm sao lại hết cảm giác khó chịu đến mức muốn vỡ oà mà
khóc, thật khó thở. Cuộc đời là vậy, có những chứng bệnh, bác sĩ tìm ra
nguyên nhân, tìm ra căn bệnh nhưng không thể nào chữa trị cho khỏi
được, huống chi của chúng ta lại là tâm bệnh. Nhưng con gái ơi, đừng cảm
thấy bơ vơ, đừng cảm thấy lạc lõng, vì không phải chỉ riêng mình bạn
mới có những ngày như vậy, chúng ta đều phải trải qua cả, ít hay nhiều
mà thôi...
Chẳng phải chúng ta đang học cách trở
nên mạnh mẽ hay sao? Sẽ có lúc ta cảm thấy cuộc đời thật đẹp, có lúc
cuộc sống sẽ mỉm cười, chẳng qua là chưa tới thời gian dành cho chúng ta
mà thôi. Nếu bạn thất bại khi yêu một người rồi mà bây giờ lại tiếp tục
như vậy nữa, không sao, cứ buồn bã, cứ căm giận đi, không sao cả, họ
thật đáng trách, nhưng cuộc đời mà, mình phải đứng lên và tiếp tục chứ,
sống tốt hơn đó là nhiệm vụ, và sau này, tự bản thân sẽ có được câu trả
lời là tại sao phải sống như vậy!
Thời gian không chờ đợi, và khoảnh khắc
se lạnh của giáng sinh, khoảnh khắc háo hức một năm mới lại đến, nỗi
buồn của một năm hãy cho qua tất cả, để sống trọn vẹn những ngày cuối
cùng tháng 12, hứa hẹn một năm mới cố gắng làm gì có ích hơn, như vậy
mặc dù ta có còn lẻ loi đi chăng nữa thì cũng mỉm cười vì đã sống một
cách đầy trách nhiệm. Bởi vì chúng ta đã từng tổn thương, từng chịu
đựng, từng thấu hiểu sự tổn thương sẽ gây ra hậu quả như thế nào, vì vậy
hãy đối xử thật tốt với nhau, và đặc biệt là đấng mày râu, có khi họ
cũng đã trải qua sự tổn thương nào đó rồi thì sao, cho đi thật tốt và
niềm vui sẽ trở lại ngay thôi. Có khi họ trách chúng ta không bình đẳng,
vậy mình cùng thật ngầu để ngẩng cao đầu thật xinh đẹp nào!
Nguồn:Đời sống phụ nữ
Không có nhận xét nào:
Write nhận xét